Hang Mạc Cao (
tiếng Trung: 莫高窟,
bính âm: mò gāo kū, Hán Việt:
Mạc Cao quật) hay còn gọi là
Hang động Ngàn Phật hay
Thiên Phật Động (
chữ Hán: 千佛洞;
bính âm: qiān fó dòng)
[1] là một hệ thống 492 ngôi đền nằm cách 25
km về phía đông nam trung tâm
Đôn Hoàng, một ốc đảo nằm ở ngã ba đường tôn giáo và văn hóa trên
Con đường tơ lụa, ngày nay thuộc tỉnh
Cam Túc,
Trung Quốc. Nó cũng có thể được gọi là
hang Đôn Hoàng, tuy nhiên thuật ngữ này cũng được sử dụng để chỉ tất cả các hang động Phật giáo trong khu vực và xung quanh Đôn Hoàng như
Tây Thiên Phật động,
Đông Thiên Phật động,
hang Du Lâm,
hang Ngũ Cá Miếu Thạch. Hang Mạc Cao là nơi có chứa những ví dụ tốt nhất về nghệ thuật chạm khắc đá Phật giáo kéo dài trong khoảng 1.000 năm.
[2] Các hang động đầu tiên đã được xây dựng vào năm 366 sau Công nguyên như là nơi thiền định và thờ cúng của Phật giáo.
[2][3] Đây cũng là hang động Phật giáo nổi tiếng nhất Trung Quốc, cùng với
Hang đá Vân Cương và
Hang đá Long Môn trở thành ba địa điểm điêu khắc Phật giáo cổ đại nổi tiếng nhất Trung Quốc.Một bộ sưu tập các tài liệu quan trọng được biết đến là
Bản thảo Đôn Hoàng bao gồm các bản thảo lịch sử, tôn giáo, toán học đã được phát hiện vào năm 1900 tại một nơi được gọi là "Hang Thư viện" được xây dựng vào thế kỷ 11. Tuy nhiên, bộ sưu tập này đã bị phân tán ra khắp nơi trên thế giới và có mặt nhiều nhất tại Bắc Kinh, London, Paris, Berlin.
Dự án Quốc tế Đôn Hoàng (IDP) chính là nỗ lực hợp tác quốc tế để thu thập các tác phẩm học thuật của
Bản thảo Đôn Hoàng cùng nhiều tài liệu khác. Hang Mạc Cao hiện là địa danh du lịch nổi tiếng, một số hang trong quần thể này được mở cửa cho du khách tham quan.
[4]